Sự chỉ trích từ phong trào nữ quyền và thuyết về queer Dị tính Queer

Kitzinger và Wilkinson cho rằng việc tái định nghĩa sự dị tính thông qua thuật ngữ “dị tính ‘queer’’’ như “một khái niệm bắt nguồn từ những người theo chủ nghĩa hậu hiện đại và theo thuyết về queer”[1] được xem là sai lệch khi xét từ góc nhìn của chủ nghĩa nữ quyền cấp tiến. Thừa nhận rằng thuật ngữ ‘dị tính queer’ hiếm khi được tìm hiểu chi tiết, họ đã giải thích rằng “ý niệm về ‘dị tính queer’ đã được củng cố trong thuyết về queer”, và được sử dụng không phải bởi mọi người tin rằng nó khả thi hay được mong muốn, mà “bởi dị tính queer là một yếu tố cần thiết trong quá trình thay đổi các khuôn mẫu về giới (gender-fucking, theo thuật ngữ của Butlerian).[7] ‘Dị tính queer’ được nhắc tới trong một dự án có nội dung nhằm lay chuyển tất cả những phân loại đó và hướng tới một thế giới nơi mà những phân loại như dị tính được coi là không cần thiết. Thuyết về queer[8] được tạo ra để thông hiểu các khái niệm về giới, bên cạnh các giới thuộc hệ nhị nguyên - nam giới và nữ giới.

Trong một bài viết năm 2004, Annette Schlichter đã mô tả diễn ngôn về dị tính queer như một cách để “bóc tách và, nếu có thể, tái tạo lại nhận thức chủ quan về dị tính thông qua mong muốn được xác định là queer của những tác giả dị tính”. Bài viết đó đã vạch ra những nét chính của dị tính queer trong lịch sử, chỉ ra rằng “sự đánh giá từ góc nhìn của người queer về sự định chuẩn hóa các giới tính có mối liên hệ chặt chẽ với lịch sử của những bản dạng nhất định và góp phần trong việc làm lung lay các bản dạng tính dục - bao gồm cả những bản dạng có xu hướng được coi trọng hơn, trong khi “những nhà phê bình có những quan ngại về vấn đề liên quan đến sự hiện diện và khác biệt của người đồng tính nữ đôi lúc gợi lại mối lo ngại thường trực về người dị tính queer… như một dấu hiệu cho thấy dự án về queer đã làm biến chất những bản dạng trong xã hội và chính trị, và những mối liên hệ của chúng với quyền lực”.[9]

Tạm thời bỏ qua câu hỏi liệu suy nghĩ đồng tính luyến ái có thể lây nhiễm có nhất thiết là sự ghê sợ và kỳ thị đồng tính hay không, Guy Davidson đã sử dụng bài viết từ tờ Village Voice như một ví dụ về cách mà ý tưởng về sự phá bỏ mang tính queer của xu hướng dị tính có thể có “những hàm ý chính trị tích cực”, cụ thể hơn là trong mối tương quan với bài viết của Tristan Taormino để chúc mừng việc queer hóa các hoạt động tình dục dị tính của phong trào LGBT, sản sinh ra thuật ngữ “dị tính queer”.[10]

Trong Straight writ queer, các tác giả nhìn nhận rằng người dị tính queer chỉ vừa mới xuất hiện công khai; họ tìm kiếm trong sách vở nhằm “xác định và công khai người dị tính queer” trong văn học cổ điển và hiện đại, và nhằm xác định “những hoạt động dị tính queer vốn có” - những yếu tố phê phán sự định chuẩn hóa dị tính và mở ra nhiều khả năng hơn trong tương lai. Các ví dụ về người dị tính queer trong cuốn sách bao gồm các ẩn sĩ, Hầu tước de Sade (Marquis de Sade) và Algernon Charles Swinburne. “Khổ dâm nam chối bỏ một tính nam dựa trên sự làm chủ dương vật, và vì vậy trở thành một điểm quan trọng trong việc chối bỏ định chuẩn hóa dị tính của người dị tính queer”.[11]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Dị tính Queer http://www.citypaper.com/special/sexissue/bcpnews-... http://goodmenproject.com/2010/11/03/mostly-straig... http://historybuff.com/origins-queer-slur-rGXDKaaL... http://www.sfgate.com/living/article/A-straight-em... http://www.villagevoice.com/2003-05-06/columns/the... //doi.org/10.1080%2F10894160.2011.607413 //doi.org/10.1177%2F089124394008003009 //doi.org/10.1215%2F10642684-10-4-543 //doi.org/10.1215%2F10642684-11-1-23 http://dx.doi.org/10.1080/10894160.2011.607413